Ta còn nợ

TA CÒN NỢ
Nợ quê hương một vùng trời thơ ấu
Vỗ về ta trong những giấc trưa hè
Nợ quê hương tháng năm dài trôi nổi
Ủi an ta trong mỗi bước quay về!
Nợ mẹ cha một hình hài khôn lớn
Giọt mồ hôi rơi ướt đẫm dòng đời!
Dòng sữa mẹ, lời ru còn vang vọng…
Mái tóc cha giờ đã điểm sương rồi!
Nợ cô thầy bài thuộc lòng dang dở
Ở đời này sao khó học thầy ơi!
Nợ thầy cô bao nhiêu điều trăn trở
Dạy dỗ ta, khuyên nhủ trở nên người!
Nợ bằng hữu ly cà phê ngọt đắng!
Dù vui- buồn luôn sát cánh bên nhau
Dắt dìu nhau qua muôn vàn sóng gió
Sống hồn nhiên thân thiết chẳng vương sầu!
Anh nợ em cả một thời niên thiếu
Niềm khát vọng chôn giấu chặt trong tim!
Còn nợ em một bài thơ đưa tiễn!
Thời gian trôi ray rứt vẫn đi tìm….
Ta còn nợ, nợ quê hương, cha- mẹ
Nợ cô thầy, tình bạn, nghĩa thâm sâu!
Nợ người thương trọn một đời dang dở
Suốt đời này ta trả hết được đâu!
Tác giả: Lục Thủy (2/10/2019)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *